Em tươi trẻ và dịu hiền quá đỗi
Khiến cho anh thêm hờn tủi phận mình
Không dám tặng một đoá hoa hạnh phúc
Dẫu thiên thần cũng có lúc buông lơi.
Đành lặng ngắm em trong dòng đời tấp nập
Dõi theo em khuất hút nẻo xe hoa
Nhưng vẫn ước một ngày kia em tới
Anh khẽ hôn giọt nước mắt ngọc ngà.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét